打印
hé
jiàn
yí
zhī
shén
qiě
yǐ
dá
lái
zhāng
ér
gē
依
韵
奉
和
见
贻
之
什
且
以
答
来
章
而
歌
盛
美
也
lǐ
fǎng
宋
·
李
昉
féng
qiū
shēn
jìng
yǎng
shū
yōng
逢
丘
深
静
养
疏
慵
,
jiǎo
zhěn
xié
qī
shù
guò
hóng
角
枕
斜
欹
数
过
鸿
。
wàn
shì
bù
guān
sī
xiǎng
nèi
万
事
不
关
思
想
内
,
yī
xīn
cháng
zài
yǒng
gē
zhōng
一
心
长
在
咏
歌
中
。
áng
cáng
hè
mào
wú
fán
tài
昂
藏
鹤
貌
无
凡
态
,
lěng
dàn
qín
shēng
yǒu
gǔ
fēng
冷
澹
琴
声
有
古
风
。
gòng
shuō
shèng
jūn
piān
zhù
yì
共
说
圣
君
偏
注
意
,
cháo
hūn
xū
zuò
hēi
tóu
gōng
朝
昏
须
作
黑
头
公
。