打印
shān
jū
shī
qí
sān
sì
山
居
诗
其
三
四
shì
yán
shòu
宋
·
释
延
寿
dùn
yì
cóng
lái
gé
zì
gāo
遁
逸
从
来
格
自
高
,
mò
jiāng
tài
yuè
bǐ
qiū
háo
莫
将
泰
岳
比
秋
毫
。
lěng
yān
hán
yuè
zhēn
wú
lǚ
冷
烟
寒
月
真
吾
侣
,
shòu
zhú
cāng
sōng
shì
wǒ
cáo
瘦
竹
苍
松
是
我
曹
。
shuāng
shù
yè
shū
yōu
jìng
chū
霜
树
叶
疏
幽
径
出
,
yún
quán
shēng
jí
xiǎo
fēng
gāo
云
泉
声
急
晓
风
高
。
wéi
dāng
huà
dào
xián
yín
wài
唯
当
话
道
閒
吟
外
,
shí
dé
gōng
fū
bǔ
cuì
páo
时
得
工
夫
补
毳
袍
。