打印
jiè
shì
fēi
诫
是
非
liú
jiān
唐
·
刘
兼
qiǎo
shé
rú
huáng
zǒng
mò
tīng
巧
舌
如
簧
总
莫
听
,
shì
fēi
duō
zì
ài
zēng
shēng
是
非
多
自
爱
憎
生
。
sān
rén
gào
mǔ
suī
tóu
zhù
三
人
告
母
虽
投
杼
,
bǎi
quǎn
wén
fēng
zhī
fèi
shēng
百
犬
闻
风
只
吠
声
。
biàn
yù
qiě
kuān
hé
shì
zuì
辨
玉
且
宽
和
氏
罪
,
wū
jīn
xū
rèn
bù
yí
qíng
诬
金
须
认
不
疑
情
。
yīn
sī
chóu
xī
yóu
tán
zhě
因
思
畴
昔
游
谈
者
,
liù
guó
jiāo
chí
yì
shòu
pēng
六
国
交
驰
亦
受
烹
。