打印
shàng
qīng
cí
wǔ
shǒu
qí
sì
上
清
辞
五
首
其
四
唐
·
李
九
龄
běn
lái
fāng
shuò
shì
zhēn
xiān
本
来
方
朔
是
真
仙
,
ǒu
bié
dān
tái
wèi
dé
hái
偶
别
丹
台
未
得
还
。
hé
shì
yù
huáng
xiāo
xī
wǎn
何
事
玉
皇
消
息
晚
,
rěn
jiào
qiáo
cuì
xiàng
rén
jiān
忍
教
憔
悴
向
人
间
。