打印
hū
chéng
jué
chàng
yǐ
dǎo
gāo
qíng
réng
lǜ
duǎn
cái
仆
射
相
公
思
缛
春
荣
词
含
古
雅
忽
成
绝
唱
以
导
高
情
仍
率
短
才
俾
次
前
韵
安
敢
藏
拙
聊
奉
谕
言
lǐ
zhì
宋
·
李
至
xíng
chuān
huā
zhú
hù
tíng
yōu
行
穿
花
竹
户
庭
幽
,
zhī
xià
táng
jiē
biàn
qiě
yóu
只
下
堂
阶
便
且
游
。
hóng
ruǐ
xiàng
rén
hán
yàn
tài
红
蕊
向
人
含
艳
态
,
huáng
luán
dài
kè
shuō
chūn
chóu
黄
鸾
代
客
说
春
愁
。
rào
chuáng
wén
shǐ
kān
yí
yuè
遶
床
文
史
堪
怡
悦
,
mǎn
xí
shēng
gē
hǎo
xiàn
chóu
满
席
笙
歌
好
献
酬
。
wèi
bì
cǐ
shí
xián
shì
qù
未
必
此
时
闲
适
趣
,
bù
rú
qián
rì
fèng
chí
tóu
不
如
前
日
凤
池
头
。