打印
sài
shàng
.
qiū
fēng
hàn
běi
yàn
fēi
tiān
塞
上
·
秋
风
汉
北
雁
飞
天
tán
yòng
zhī
唐
·
谭
用
之
qiū
fēng
hàn
běi
yàn
fēi
tiān
秋
风
汉
北
雁
飞
天
,
dān
qí
nà
kān
rào
hè
lán
单
骑
那
堪
遶
贺
兰
。
qì
àn
gèng
wú
yán
shù
yǐng
碛
暗
更
无
岩
树
影
,
dì
píng
shí
yǒu
yě
shāo
bān
地
平
时
有
野
烧
瘢
。
diāo
pī
hán
sè
hé
yī
lěng
貂
披
寒
色
和
衣
冷
,
jiàn
pèi
hú
shuāng
gé
xiá
hán
剑
佩
胡
霜
隔
匣
寒
。
zǎo
wǎn
héng
gē
sì
fēi
wèi
早
晚
横
戈
似
飞
尉
,
yōng
máo
shēn
rù
yì
tián
dān
拥
旄
深
入
异
田
单
。